Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

Hồi sinh ( 18/4/2007)


Có những lúc cảm thấy cuộc sống bế tắc và vô nghĩa, mọi nỗi buồn cứ đeo bám, mọi cái cứ diễn ra đều đều; tẻ nhạt.. để rồi có những khi cảm thấy cuộc sống như được hồi sinh.
Vừa đi Phủ Tây Hồ về. Chao ôi là thích! Lễ hội Phủ Tây Hồ được bắt đầu vào đầu tháng 3 âm lịch. Mình được biết hôm nay là giỗ Mẫu. Cơ quan có mối quan hệ rất mật thiết với BQL Phủ cũng như lãnh đạo của Quận vì có nhiều Dự án ở đấy. Trong phủ có một quả chuông đồng nặng 5tạ do cơ quan công đức. Vì vậy hàng năm đều được mời về nhân dịp lễ hội. Lần đầu tiên tham gia mình thấy hào hứng lắm. Hào hứng đến độ đi xe không biết say là j. 9h30 cả cơ quan có mặt ở Phủ. Mọi người tản ra làm lễ. Sau đó tất cả lên thuyền ăn cỗ của Phủ. Đông thật là đông! Lúc đầu có một em cùng cơ quan hỏi mình câu hỏi: Phủ và Chùa khác nhau ở điểm nào? Giờ thì mình đã biết, Phủ thì thờ Thánh và thờ Mẫu còn Chùa thì thờ Phật. Vui vui!
Dạo này tích cực tham gia vào các sinh hoạt tập thể. Từ những buổi vui chơi, hát hò, ăn uống, cho đến những lớp học nhảy mà lãnh đạo tổ chức để tạo điều kiện cho nhân viên gặp gỡ giao lưu, thắt chặt tình đoàn kết.
…Kết thúc một ngày làm việc đầu tháng, ở lại học nhảy dưới Ngân hàng. Điệu Rumba được khởi đầu từ những bước đi cơ bản. Tập chân trước rồi sau đó ghép đôi kết hợp đến tay, tập quay nửa vòng rồi 1 vòng… Sau 1h học đầu tiên đã bắt đầu biết đi, biết quay…Cảm thấy vui vẻ và hứng khởi đến không ngờ. Đây là một loại hình văn hoánên duy trì và học hỏi..từ nay buổi nào cũng sẽ ở lại cơ quan để học.
Rời cơ quan trời đã bắt đầu tối, như thường lệ lên chùa Trấn Quốc. Lần đầu tiên mình lên muộn như vậy mà Chùa vẫn rất đông…Từ chùa đi ra, bao giờ cũng có cảm giác nhẹ nhàng nhưng lại man mác nghĩ đến những câu chuyện không đầu không cuối…Quyết định tự thưởng cho mình những phút thư giãn…Uhm!lâu rồi không ăn bún riêu Nam Bộ thế là đi lên Hàng Bông, ăn xong bún, ghé qua Tràng Tiền ăn kem. Ngồi ăn kem 1 mình, quan sát dân tình và lặng lẽ với những suy tư riêng. Đó là những giây phút cực kỳ quý giá bởi sau này cuộc sống bận rộn và nhiều lo toan hơn liệu còn có thể có những phút xa xỉ như thế không?. Tràng Tiền đông nhưng rất ít người đến ăn kem một mình. Trước đây mình cũng không bao giờ ăn một mình vào buổi tối. Chỉ tranh thủ ghé vào ban ngày mỗi khi trốn việc
. Ăn uống no nê, đi thẳng lên nhà hát định đứng lại hóng gió một chút nhưng hôm qua diễn ra những ngày Văn hoá Nga tại Hà Nội nên không có chỗ cho những đứa như mình đứng mà chỉ có bọn phe vé. Quay về nhà sách Tiền Phong tậu được cái cốc hình con gà màu hồng để dùng làm cốc uống nước ở cơ quan. Hồi ở chỗ cũ chị mua cho một cái. Lúc đi mình cũng nhớ nhưng lại không mang theo… Trên đường về ghé qua nhà Yến điên xem “ tình hình” thế nào? Thấy nàng ta đang ăn dưa chuột ( thực đơn trong chiến dịch giảm cân). Khổ thân, học hành vất vả, chế độ ăn uống khắt khe nên trông nàng ta “gầy rộc” đi và mặt thì man mác buồn. Nhưng đó là một thành công không nhỏ trong chuỗi những sự cố gắng, nỗ lực của nàng. Thực ra mình thấy, nàng ta cái j cũng có thể làm được. Giỏi lắm. Cố lên. Chúc nàng tiếp tục thành công
Làm ở đây thấy một ngày trôi qua rất nhanh. Nhoét cái lại đi buôn dưa lê, nhoét cái điện thoại lại kêu reng2: alo.. Em ơi sang ăn chè, em ơi sang ăn bánh, xoài.... Tuy chưa thể hiểu hết về mọi người nhưng mình thấy quý một số và vui vẻ với tất cả mọi người. Nhất là chị tạp vụ vì thật thà, thoải mái (và không biết có phải vì chị hay mua đồ cho ăn không, Trước khi đi làm còn mua cho em một gói chè bưởi rồi "dúi" vào cho e ăn). Mình nghĩ rồi, cứ vui vẻ, thoải mái với tất cả mọi người, chả ghanh ghét hay nói xấu j ai cả, việc mình mình làm thôi…như thế sống sẽ thoải mái.
Hôm nay mới có điều kiện nói nhiều về cơ quan. Với lại qua một thời gian, khi mình đã chính thức là nhân viên. Đồng nghĩa là đã có thời gian để hiểu thì nói sẽ chính xác hơn. Toàn hệ thống Thái Bình Dương được đặt ở tầng 1, 2 của toà nhà “ Nhất Lộc Phát”( lẽ ra là toà nhà Thái Bình Dương nhưng BQLTN không cho phép đơn vị tự gọi tên, vì thế nên cái tên này là mới toanh đấy ạ
) bao gồm Công ty mình, Ngân hàng TMCP Thái Bình Dương, Công ty Chứng khoán Thái Bình Dương & BQLDA Hà Phong. Tất cả đều nằm dưới sự quản lý của chú Chủ Tịch. Sau này khi được định hình, nói nôm na thì chỗ mình sẽ là “mẹ” còn những đơn vị kia là “con”. Nơi mình ngồi làm việc là một cái phòng tương đối rộngtrên tầng 2, trong đó có 1 phòng nhỏ dành cho TGĐ. Bên ngoài bao gồm 5 vị trí ngồi. Vì là rộng nên khoảng cách giữa mọi người cũng không gần nhau lắm. Chỗ mình ngồi tương đối "biệt lập". Tay phải là bàn thờ chính của toàn hệ thống (ở đây rất coi trọng tín ngưỡng, bàn thờ hôm nào cũng có hoa tươi và hương nước thường xuyên). Tay trái là cửa ra vào. Đằng sau là một tủ tài liệu. Đối diện là anh Phó TGĐ, nói là đối diện nhưng xa tít tắp, mắt mũi kèm nhèm như mình thì không nhìn rõ các chi tiết trên khuôn mặt). Cũng đối diện nhưng hơi chếch về bên trái một chút là bác chấm công già (chuyên làm nhiệm vụ đọc báo, thu thập, lưu trữ thông tin & chấm công) và anh kiến trúc sư trẻ cộng một anh đội trưởng đội BV.
Mô tả thêm về chỗ ngồi của mình một chút. Có thể nói đây là vị trí “đầu mối” của phòng, là nơi “đập” vào mắt mọi người nhất, là nơi mà ai đến cũng phải tiếp xúc đầu tiên để có được “sự chỉ dẫn”. Nói thế mọi người tưởng mình tự môđiphê thế nhưng vị trí này là do tính chất công việc của mình thôi (kiêm cả lễ tân nữa mà.hix
). Nơi làm việc của mình được ghép bằng 2 cái bàn chữ nhật và một cái bàn góc tròn theo kiểu hình chữ L. Một bàn dùng để viết lách, giấy tờ tài liệu, một bàn để máy vi tính nhưng mình thường dính với cái bàn vi tính. Cái bàn góc đặt một bát hoa Phong Lan giả ( mình ghét cái bát hoa này vì nhìn không đẹp với lại vốn đã có thành kiến với các loại hoa giả) nhưng vì tôn trọng sự sắp xếp của cơ quan nên mình cứ để thế . Thay vào đó dần dần mình tự biến cái bàn làm việc mang màu sắc cá nhân. Xem nào: 1 quyển lịch bàn ghi chú các công việc phải làm và các sự kiện đáng nhớ trong năm. Một cái khung ảnh 2 mặt: 1 mặt là bức hình Như Trà lúc tuổi teen tạo dáng hái hoa bên cây quất và cười rất tươi; một mặt là chữ “Danh” được viết theo kiểu chữ thư pháp nhân một chuyến “rong chơi” ở Cung VHHN Việt Xô. Một con lợn sứ rất xinh xắn, quà của Yến điên hồi đầu năm. Biểu tượng của năm Đinh Hợi, biểu tượng của tình bạn; tình thân. Chú lợn bé nhưng xinh xắn và béo tròn. Hứa hẹn một năm nhiều may mắn trong công việc cũng như mọi lĩnh vực khác của cuộc sống, hứa hẹn một năm viên mãn; sung túc và nhắc nhở sự tiết kiệm, tích luỹ để có bát ăn bát để cho tương lai. Nhìn nó lại nhớ hình ảnh Yến “gầy” trong đó.haha. Một cái cắm bút màu xanh dương xoay được để các loại VPP. Một cái cốc uống nước hình con gà màu hồng, ngoài chức năng dùng để đựng nước uống, nó còn có thể dùng để trang trí...Các thứ khác không kể làm j vì không có j đặc biệt cả...Tóm lại là mình thấy hài lòng với chỗ ngồi của mình. Về cơ bản mà nói thì đây là một chỗ "biệt lập" để làm việc, "thuận lợi" để quan sát và đặc biệt là rất “riêng tư” sở hữu cái màn hình của mình. He he. Công việc cứ chủ động mà làm, hết việc lại chơi, lại bờ nốc, bờ nếch rồi báo chí...như lúc này chẳng hạn, chả bao giờ chán. Mỗi tội toàn con trai (nam giới) nên muốn buôn bán; ăn uống thì phải sang phòng khác
Mọi người trong hệ thống TBD rất thân thiện và luôn tìm cơ hội để xích lại gần nhau. Lãnh đạo trẻ, biết quan tâm, động viên đến đời sống tinh thần của nhân viên bằng cách tổ chức các hoạt động tập thể qua các buổi gặp gỡ; giao lưu. Có khi là những buổi liên hoan không định trước. Chiều t5 tuần trước gần đến giờ về, TGĐ và phó TGĐ thông báo toàn bộ hệ thống ở lại giao lưu. Hôm ấy tất cả các bậc “cao niên” lùi lại “hậu trường” để nhường "sân khấu" cho lớp trẻ…Tuy không tham gia được hết nhưng hôm ấy có khoảng 60, 70 nam thanh nữ tú…chuyên đề dê và hát karaoke
 Phải nói cực vui! Mình vốn là đứa không quen đến những chỗ hát hò ầm ĩ vì hay bị đau đầu thế mà còn thấy vui. Mọi người tranh nhau hát và tự động ghép đôi nhảy… Về sau TGĐ tuyên bố lý do là có 1vài thành công nho nhỏ ở Ngân hàng và do doanh thu trên chỗ mình vượt chỉ tiêu đặt ra của năm mới chỉ trong Quý đầu. Mừng và chúc cho Công ty ngày càng lớn mạnh
…Hết một buổi long rong. Về nhà, sau khi xong xuôi mọi việc, trở lại với những bước nhảy cơ bản của điệu Rumba đầu tiên và ôn lại những động tác múa trong chương trình Yoga. Từ nay có lẽ sẽ tự tập Yoga ở nhà để dành thời gian ở lại cơ quan học nhảy những mong đến một ngày nhảy thật đẹp và thành thạo.hehe
.
Quẳng mình tham gia vào các hoạt động tập thể thấy mình sống có ý nghĩa, hoà nhập, sảng khoái, nhẹ nhàng hơn và tự hỏi: Phải chăng cuộc sống đang “hồi sinh”?!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét