Thứ Sáu, 1 tháng 8, 2008

Ngộ độc thức ăn


Quanh đi quẩn lại thì những niềm sung sướng cũng xuất phát từ ăn uống mà những điều đau khổ cũng bắt nguồn tự ăn uống mà ra. Trưa nay ăn phở cuốn, phở chiên phồng và u một cốc sữa chua, sau đó về cơ quan ăn mấy múi mít thì sự lạ bắt đầu: bụng đau quằn quại, mồ hôi túa ra như tắm, người không còn tý sức lực nào…nhìn bộ dạng lúc ấy thật là tha hoá, biến con người ta từ một "trí thức thanh tao" thành một kẻ đầu bù tóc rối và cận kề cái chết…đúng là miếng ăn là miếng nhục…tưởng phải đi cấp cứu ngay lập tức...

Đấy, cứ tưởng bình thường lại hoá không bình thường, nhiều khi muốn tốt cũng không được mà muốn xấu cũng chẳng xong. Cứ phải chung sống với cảm giác khó chịu…và nơi tưởng như êm ái tuyệt đối lại là nơi châm ngòi nổ…
Mình thấy buồn…mai mất điện lên kế hoạch giải sầu…
P/s: nhìn cái pic này lại thèm ra biển chổng m...