Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2007

Háo hức



Nhím yêu, chẳng hiểu sao mà cô Trà (mà Nhím thường gọi là Trà thối í )lại háo hức đến ngày sinh nhật Nhím thế. Cái mà cô tâm đắc nhất là chuẩn bị máy ảnh để ghi lại những khoảnh khắc của tuổi mới cho Nhím. Lát nữa hết giờ cô sẽ ra hoa tươi ở Láng Hạ mua cho Nhím 1 bó hoa thật đẹp, bông hoa đầu tiên trong đời Nhím được nhận nhất định sẽ là 1 bông hoa thật tuyệt với mong muốn tương lai của con sẽ chỉ toàn những nụ cười và những bông hoa viên mãn và trọn vẹn như thế . Mọi người sẽ luôn cố gắng để dành cho con những điều tốt đẹp nhất...Yêu Nhím
P/s: Trên đây là bức ảnh hôm qua cô Trà test thử máy ảnh, ke ke
Còn đây là cô và cô Tít, he he

Image

Thứ Tư, 19 tháng 12, 2007

Ngày của những món quà


Một buổi chiều bị xâm chiếm bởi cái cảm giác nhàn nhạt, tẻ tẻ, vô vị, buồn buồn...Mình cũng chẳng lý giải nổi. Đôi khi có những cái k thể gọi thành tên, càng không thể định hình được...Có thể đó là giải pháp cho những time sau...nhưng dẫu sao mình cũng vẫn thấy vui vì những j mình làm. Hết.
Cảm giác này lập tức bị xua đuổi khi một mình lang thang vào Vinatex. Mất đến hơn 1h đồng hồ chỉ để đắn đo xem mua j cho Nhím. Mình k thấy một bộ váy nào thực sự đẹp...mà Nhím lại đang thiếu áo khoác mỏng có mũ thế là chọn cho Nhím luôn, váy mua sau vậy

Image
Qua nhà sách Tiền Phong mình thấy cái balo này yêu quá mà lại hợp để hàng ngày Nhím xuống bà ngoại nữa, thế là tậu luôn...Thứ 7 về cô sẽ mang về cho Nhím một bó hoa 1 bông thật đẹp


Image
Nhìn thấy cái ví xách tay nhỏ này, biết là nàng Tít sẽ thích mê, mua về gọi là quà Noel, không ngoài dự đoán, chị ta ôm mình, cảm ơn rối rít và đút luôn vào cặp sách để dùng...

Image
Gửi tới chị sự ấm áp và tình yêu thương cho mùa Noel và cho một năm mới! Cầu mong may mắn và bình an sẽ luôn mỉm cười với chị...


Image
Và một chiếc khăn cũng màu nâu cho mẹ để quàng cùng chiếc áo nâu hôm 20/10. Chắc là hợp lắm

Image
Còn cái này là quà Noel và hết học kỳ cho c Thuý lồ. Đang cố gắng để hoàn thành đúng ngày nàng ta thi xong để tung tăng quàng nó đi chơi Noel với MTĐ
. Mình trêu T là: nhìn vào cái đoạn khăn này hứa hẹn một tương lai tốt đẹp ( tương lai của cái khăn í mà)
Image
Năm nay mình đan quá nhiều khăn, vẹo xương sườn và mờ cả mắt, đan 5 cái rồi... thì trời có nguy cơ k rét...K sử dụng được ngày nào thì chán chết.

Hôm qua mình vui lắm í. Cứ mỗi lần mua được cái j cho ai đó mà mình yêu quý mình lại thấy vui đến thế. Vui đến nỗi về nhà chẳng ăn uống j, ngắm nghía mãi rồi nt cho a trai khoe...

Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2007

Toàn quốc đội mũ bảo hiểm

Thực hiện quy định đội mũ bảo hiểm trên mọi tuyến đường, tớ đã sắm thêm 1 em mũ nữa. Em này so với em ở entry: hãy đội mũ bảo hiểm khi tham gia giao thông" lần trước thì đảm bảo chất lượng hơn, thời trang hơn và tiền thì cũng hơn rất nhiều. Vậy là có 2 em mũ, năm nay phải tạm biệt một loạt mũ len rồi. Đành vậy!

Thứ Hai, 10 tháng 12, 2007

Sưu tập ảnh cuối tuần


Đầu tiên là hoàn thành một chiếc khăn tối thứ 6. Nụ cười rạng rỡ trước thành quả của mình, ke ke

Image
Nhìn hơi bị đẹp đấy
. Lúc nào làm cái nữa để...
Image
Cả buổi tối thứ 7 rủ Nhím sang phòng chơi
. Đố biết đâu là bạn Nhím? he he
Image
Nhím tỏ ra rất thích thú với lũ thú bông của cô Trà

Image
Chỉ cho một lúc là biết đâu là chị gà, đâu là chị gấu, đâu là chị chó

Image
Cười rất chi là thích thú

Image
Cười như cô có phải duyên hơn không

Image
Đây này

Image
Doạ ma mà vẫn đẹp, ke ke

Image
Ú, Oà

Image
Lêu lêu lêu lêu

Image

Thứ Năm, 22 tháng 11, 2007

He he...new things!


Là lá la la. Hôm nay mình rất vui. Mình vui như trẻ con được cho quà í
…Nhưng vui hơn vì nhận được sự quan tâm và tình cảm. Có thể nói đây cũng là 1 bất ngờ cho mình.Càng ngày mình càng nhận ra rằng cho đi sự quan tâm, tình cảm của mình chính là cách mình đối xử tốt với chính mình: Dù ở đâu, trong hoàn cảnh nào, mình cũng luôn giữ cái nhìn khách quan, chân thành, công bằng và quan trọng nhất là theo cảm nhận của chính bản thân mình chứ k phải là a dua...Tất cả những j mình nói ở trên là nói đến chị: vừa là sếp, vừa là đồng nghiệp, vừa là người đi trước…Hnay được đi thoải mái là vì lãnh đạo cao cấp đi công tác hết. Một buổi trưa lượn lờ khắp chốn mà chẳng thấy mệt j cả.
Đây là em túi. Hồn nhiên như cô tiên khi được lựa chọn trong 1 loạt đồ: túi của em phải thay rồi nên e sẽ chọn túi. But cũng vì túi mà bị bảo trẻ con, mặt cứ thộn ra khi đọc giá xiền
:

Image
Còn đây là em ví mới. Tự nhiên nhìn thấy thích quá nên cả 2 chị em đều lấy.

Image
Chị buộc phải tạm biệt em vì mặc dù còn rất mới nhưng em đã bị rách. Chị sẽ cất em vào hộp vì em được mua bằng những đồng lương đầu tiên của chị bên này (lương 3 ngày).
Image

Thứ Tư, 14 tháng 11, 2007

Món quà đầu tiên


Mệt quá, đau hết cả chân, phờ phạc cả người, mắt thì cứ díp lại, suốt từ 11h đến gần 2h, lượn vòng vèo bao nhiêu là phố: Phùng Khắc Khoan, Đinh Liệt, Hàng Ngang, Hàng Đào, Lương Văn Can...Nhưng bù lại được một em quà ưng ý và ăn bao nhiêu thứ. Cảm ơn Yến điên thật nhiều nhé, năm nào Yến điên cũng là người mang đến cho mình những niềm vui sớm nhất và đánh vào cái sở thích muôn đời của mình. Cảm ơn thật nhiểu!


Chuẩn bị để giải quyết vụ của Ú béo (hôm qua thấy đề xuất rồi) và vân vân
giá cứ kể sau mỗi buổi sáng căng thẳng như sáng nay mà được thư giãn như thế này thì thích nhỉ

P/s: hình ảnh chả liên quan j đến nội dung...đơn giản chỉ là 1 đồ vật yêu quý của mình