Thứ Năm, 22 tháng 11, 2007

He he...new things!


Là lá la la. Hôm nay mình rất vui. Mình vui như trẻ con được cho quà í
…Nhưng vui hơn vì nhận được sự quan tâm và tình cảm. Có thể nói đây cũng là 1 bất ngờ cho mình.Càng ngày mình càng nhận ra rằng cho đi sự quan tâm, tình cảm của mình chính là cách mình đối xử tốt với chính mình: Dù ở đâu, trong hoàn cảnh nào, mình cũng luôn giữ cái nhìn khách quan, chân thành, công bằng và quan trọng nhất là theo cảm nhận của chính bản thân mình chứ k phải là a dua...Tất cả những j mình nói ở trên là nói đến chị: vừa là sếp, vừa là đồng nghiệp, vừa là người đi trước…Hnay được đi thoải mái là vì lãnh đạo cao cấp đi công tác hết. Một buổi trưa lượn lờ khắp chốn mà chẳng thấy mệt j cả.
Đây là em túi. Hồn nhiên như cô tiên khi được lựa chọn trong 1 loạt đồ: túi của em phải thay rồi nên e sẽ chọn túi. But cũng vì túi mà bị bảo trẻ con, mặt cứ thộn ra khi đọc giá xiền
:

Image
Còn đây là em ví mới. Tự nhiên nhìn thấy thích quá nên cả 2 chị em đều lấy.

Image
Chị buộc phải tạm biệt em vì mặc dù còn rất mới nhưng em đã bị rách. Chị sẽ cất em vào hộp vì em được mua bằng những đồng lương đầu tiên của chị bên này (lương 3 ngày).
Image

Thứ Tư, 14 tháng 11, 2007

Món quà đầu tiên


Mệt quá, đau hết cả chân, phờ phạc cả người, mắt thì cứ díp lại, suốt từ 11h đến gần 2h, lượn vòng vèo bao nhiêu là phố: Phùng Khắc Khoan, Đinh Liệt, Hàng Ngang, Hàng Đào, Lương Văn Can...Nhưng bù lại được một em quà ưng ý và ăn bao nhiêu thứ. Cảm ơn Yến điên thật nhiều nhé, năm nào Yến điên cũng là người mang đến cho mình những niềm vui sớm nhất và đánh vào cái sở thích muôn đời của mình. Cảm ơn thật nhiểu!


Chuẩn bị để giải quyết vụ của Ú béo (hôm qua thấy đề xuất rồi) và vân vân
giá cứ kể sau mỗi buổi sáng căng thẳng như sáng nay mà được thư giãn như thế này thì thích nhỉ

P/s: hình ảnh chả liên quan j đến nội dung...đơn giản chỉ là 1 đồ vật yêu quý của mình