Thứ Sáu, 23 tháng 5, 2008

ăn uống


Tạm thời vứt cái vụ SCR lại đã, viết về cái sự ăn uống cho nó có mùi ẩm thực
. Dạo này ngày chỉ được ăn có 1 bữa cơm thôi. Chẳng phải vì lạm phát, vì giá cả leo thang hay vì thu nhập kém mà phải ăn uống đạm bạc...suy cho cùng là vì cái sự lựa chọn của bản thân. Đôi khi người ta phải đặt mình vào một sự lựa chọn nào đấy để tìm cho mình một phương pháp tối ưu.

Thời gian gần đây lại thấy ăn mì tôm hộp ngon ghê gớm. Sự thật là như thế, hồi mới đầu mình k nuốt nổi thế mà bây giờ mình ăn đến giọt nước cuối cùng
. Ai nhìn vào mồm cũng bảo: Nhìn Trà nó ăn mì tôm ngon thế! Vâng! Em ăn j chẳng ngon, kể cả những thứ không ngon, kể cả khi đã no nê nhưng nhìn e ăn vẫn cứ ngon… Mà đúng thế thật. Có lẽ ông trời sinh mình ra là đã gắn bó và duyên nợ với cái nghiệp ăn uống. Thế nên những câu chuyện li kì hấp dẫn nhất cũng đều gắn với ăn uống, ke ke.

Vì là buổi trưa chỉ ăn uống thế thôi nên sáng ra là cứ phải ăn thật no và đủ chất. Thường thì mình ăn phở hoặc bún móng giò (cái thứ này dễ ăn mà lại nhiều chất và nhiều…
). Có sáng mình lại chơi một bát bánh chay, 1 túi xôi và ăn thêm mấy miếng chè bà kho, kỷ lục ăn đồ ngọt của mình cũng khá cao (nghe bảo ăn đồ ngọt nhiều là sẽ sinh con trai). Trưa nay ăn mì cũng thấy ngon ngon quá cơ, vừa ăn vừa nghĩ ăn xong sẽ ăn thêm 1 gói phở nữa. Thế cơ mà ăn xong thì hoa quả đã sẵn sàng, lại làm hiệp 2 rồi chăn chiếu để ấp ủ những giấc mơ ngọt ngào và nhằm đảm bảo sức khoẻ, tái sản xuất sức lao động để phục vụ cơ quan, đơn vị và đoàn thể…Phải mỗi cái tội không chịu được điều hoà nên cứ dặt dẹo suốt.

Kể ra nhiều lúc cũng thèm và nhớ cơm da diết nhưng mình quyết nói không với cái thứ cơm hộp lùng nhùng, có mỗi cái hộp mà lây nhây mỗi thứ một tý, rồi thì mùi mắm, mùi hành mà chẳng biết quá trình chế biến rồi vận chuyển có thêm j nữa k…ôi, mình nhìn đã chẳng muốn ăn rồi.


Buổi chiều đã đến, một số thứ đồ ăn đang mời gọi mình, cũng khá là hấp dẫn đấy, but giờ thì mình tạm gác lại công cuộc ăn uống để bắt tay vào những việc khác. Thế chứ, đời còn nhiều việc để làm, sống đâu phải chỉ để ăn, khẩu hiệu là: không được để cái sự ăn nó chi phối mình hay nói như bà mình: miếng ăn rất quý nhưng cũng rất là coi thường”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét