Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

" Thương tích đầy mình"

Phải đến 2 tháng nay rồi, gần như ngày nào con gái đi học về cũng có "thương tích" trên mặt. Cứ vết cũ chưa kịp lên da non thì lại xuất hiện thêm vết mới. Từ lúc bố giao hẹn: "từ nay tới tết không được có thêm một vết nào nữa nhé" thì cũng phải thêm đến 4,5 vết nữa...Mẹ cũng thoáng để nghĩ rằng với trẻ con thì đó là điều khó tránh khỏi...nhưng cứ lần này đến lần khác khiến mẹ không thể không lên tiếng. Thật ra mẹ là người rất rất thông cảm với các cô vì mẹ hiểu các cô cũng vất vả...suy từ bản thân ra là mẹ thừa sức thấy điều ấy. Tuy nhiên các cô vẫn cần có phương pháp khoa học để hiểu và quản trẻ...Hôm qua, con gái lại bị một vết cào khá rộng và sâu. Tối qua mẹ gọi điện tâm sự với cô hiệu trưởng, mẹ cũng cố gắng nói để không ảnh hưởng nhiều tới cô giáo của Bông vì mẹ nghĩ với cương vị của người quản lý chắc sự nhắc nhở sẽ có hiệu quả hơn hoặc ít ra cô cũng có những biện pháp hữu hiệu. 




Thế nhưng sự việc đâu có dừng ở đó, chiều nay đón con mẹ rất buồn khi lại thấy 1 vết xước dài trên má nữa. Cô nói là con bị cánh cửa nhà vệ sinh cạp vào má... Mẹ thấy cô của Bông có vẻ như vừa khóc, mẹ cũng không trách móc thêm j nhưng rõ ràng là mẹ không vui, làm sao mà vui được.




Và cũng từ sự kiện này mà mẹ thêm một lần thấy con gái mẹ là người khá là nhạy cảm và tình cảm. Tối về nhà con kể với mẹ thế này. Mẹ ơi, chiều nay cô Mai khóc đấy, cô Mai mệt...còn cô Xuyến thì không khóc nhưng mà chảy nước mắt...con hỏi các cô làm sao lại khóc nhưng cô không trả lời mẹ ạ. Mẹ mới hỏi con: Thế hôm nay mẹ Hiền ( cô hiệu trưởng) có lên lớp con không? thì con nói: có, mẹ Hiền còn nhắc cô Xuyến lấy băng dính dán cái cửa vào để con khỏi bị đau nữa...thế là mẹ hiểu ra sự tình. Tối nay ngồi tâm sự với cô Loan - người dành rất nhiều tình cảm với Bông mặc dù giờ không dậy lớp B nữa thì tất cả những gì mẹ suy đoán đều là đúng -các cô của Bông bị hiệu trưởng khiển trách vì lại để xảy ra sự cố cửa nhà vệ sinh. Mẹ hy vọng thời gian tới sẽ không xảy ra những chuyện như thế này nữa.


Cô Loan nói với mẹ về Bông thế này: " Tâm sự với Quỳnh hay lắm chị ạ. Em khẳng định với chị: Quỳnh là một cô bé tình cảm, rất đáng yêu và rất ngoan, biết nhường em, biết được em nào ngoan, em nào chưa ngoan và khuyên em phải thế này thế kia" Như sợ mẹ không tin cô còn nói thêm: không phải vì Quỳnh là con của chị mà em nói thế đâu vì em cũng tiếp xúc với Quỳnh không phải là ít. Mặc dù tất cả những điều cô nói mẹ cũng đã cảm nhận được nhưng khi nghe cô nói mẹ vẫn thấy vui thế, hihi.

Kết thúc năm âm lịch, Cô gửi cho bố mẹ một quyển Bé chăm ngoan, trong đó có ghi chỉ số chiều cao cân nặng và nhận xét của cô. Bông của mẹ nặng 16,8 kg và cao 101cm, xếp loại sức khỏe tốt. 
Nhận xét về ngôn ngữ: Khá rõ ràng, mạch lạc, vốn từ phong phú, diễn đạt chính xác, đúng ngữ cảnh.
Về nhận thức: thích tìm hiểu về những con vật, đồ vật, cây cối xung quanh mình qua tranh ảnh, con thông minh, tiếp thu bài nhanh, nhớ bài tốt nhưng đôi khi còn chưa tập trung.
Về phát triển thẩm mỹ: Thích múa hát và nhún nhảy theo nhạc. Kỹ năng tô màu còn hạn chế.
Phát triển tình cảm, quan hệ Xh: Ngoan, lễ phép, hòa đồng cùng các bạn, mạnh dạn, tự tin khi biểu diễn cùng các bạn. Rất yêu quý các em bé ở lớp, biết quan tâm tới mọi người. Tuy nhiên đôi khi còn hiếu động.

Sang năm mới cố gắng phát huy ưu điểm và hạn chế nhược điểm con gái nhé. Đặc biệt là không bị bạn cào nữa nhá.

Thứ Tư, 19 tháng 12, 2012

Giáng sinh ngọt ngào của Bống Bồng Bông.

Một mùa Noel nữa lại về với công chúa nhỏ của mẹ. Khác với mọi năm, năm nay con được đón Noel sớm cùng các bạn trong hội Blog. Với sự năng nổ nhiệt tình và tấm lòng đầy nhiệt huyết, BTC đã nhanh chóng hoàn thành công tác chuẩn bị để tất cả các con có được một buổi tối tưng bừng như vậy.

đây là bánh Noel này, lạ và đẹp đúng không các con? mẹ thấy các bạn đều tỏ ra thích thú


Công chúa Bống Bồng Bồng vừa trải qua mấy ngày ốm nên nhìn thần sắc chưa được khỏe lắm

Nhưng vẫn nhiệt tình vui chơi


Nhiệt tình pâu hình


Chỉ có mỗi một điều là chưa nhiệt tình với ông già Noel lắm và vẫn sợ ông tới hồn bay phách lạc, khổ thân


Tuy nhiên ngay sau đó nhận được sự vỗ về của các mẹ, Bông đã lấy lại được sự vui vẻ



Và chấp nhận lùi xa ra hậu trường để nhường sân khấu cho các mẹ xí xớn, hihi




 Thay vai trò Noel của năm ngoái, năm nay bố Bông ngồi cần mẫn bơm bóng, mẹ thấy hình ảnh bố cũng đáng yêu thì rắp tâm lại gần làm quả hình "tán chồng" nhưng bị Bông làm đổ bể nên thành ra sản phẩm lại cũng tuyệt vời không kém. Bức ảnh này đặt tên là " người đàn ông Hạnh phúc nhất"




 Kết thúc một đêm Noel, điều đọng lại là những nụ cười tươi rói trên môi, sự vui vẻ và đoàn kết. Thay mặt anh em xin được nói lời cảm ơn BTC, những người đã đóng góp công lao lớn để gắn kết và mang đến cho mọi người một mùa Giáng Sinh ấm áp và vui vẻ.


Nhân đây nhà cháu cũng xin gửi tới tất cả các bác, các cô chú và các bạn lời chúc cho một mùa Giáng sinh an lành và vui khỏe!

Băm một nhát! (30/11/2012)


Oài! chẳng nghĩ đã ngoài 30 tuổi rồi đâu, vẫn thấy như mình mới bước vào cuộc đời ấy, trang giấy trắng mới chỉ vạch lên vài nét thôi, vẫn còn “trong sáng” lắm, hí hí. Còn ngoại hình ư? già hay trẻ so với tuổi? hem quan tâm lắm, miễn là luôn cảm thấy mình trẻ trung, yêu đời và yêu người là được…90 năm thì cũng vẫn cứ chạy tốt nhá. 











Ngoài 30 tuổi, vẫn nghèo rớt mùng tơi, chả biết bao giờ mới giàu được nữa. Mà giàu nghèo có số rồi, chẳng mong thì rồi nó cũng tới, hì hì. Với lại số mình được nhờ chồng nên là cứ chờ mà nhờ thôi, cũng chẳng nôn nóng làm giề.












Công việc thì làng nhàng thôi, cũng chẳng có ý bon chen gì đâu, chỉ mong tránh xa được những thị phi, được là chính mình, được sống đúng với bản chất của mình mà không lo bị đánh giá …











...xem ra chả được cái gì nhể, ấy thế nhưng mình vẫn cảm thấy hài lòng với cuộc sống của chính mình, vẫn cảm thấy mình là một người may mắn vì nhận được sự ưu ái của cuộc sống. Mình có một gia đình nhỏ, một cô con gái bé bỏng đáng yêu: chưa gọi là lớn nhưng đủ để mình cảm thấy mình là một bà mẹ nhàn hạ để có thể rong chơi suốt 4 mùa.









Mình có những người bạn tuyệt vời, những người chia sẻ với mình những buồn vui, sẵn sàng giúp đỡ mình những lúc khó khăn, cùng cười với mình trong những cuộc vui, cho mình những lời khuyên bổ ích khi cần, sẵn sàng ngồi nghe những mẩu chuyện thượng vàng hạ cám... 
Lượn với mình




cafe với mình
ăn với mình
và...nằm với mình

Và dù nghèo nhưng mình vn hưởng th cuc sng trong kh năng, vn có th thc hin nhng s thích ăn, chơi, gii trí không quá xa x…bi phương châm sng ca mình là “thà mt phút huy hoàng ri cht ti, còn hơn bun le lói sut trăm năm”. 

Đúng bản chất dư thế này này