Thứ Hai, 7 tháng 3, 2011

Vĩnh biệt Ông Hai


Ông Hai là anh trai ruột của Ông ngoại và là bác ruột của mẹ. 2h sáng hôm chủ nhật khi BM đang ngủ thì nhận tin ông mất. Cái cảm giác cứ lần lượt nhận tin những người thân của mình ra đi mãi mãi thật là buồn. Vừa hôm trước mẹ lấy cái CMTND của ông ngoại ra nhìn ngắm và rớm rớm nước mắt vì sự ra đi đột ngột của ông, 8 năm rồi mà mẹ vẫn cảm thấy như mới hôm nào thôi. Mẹ nhớ lại khi nhận tin ông mất cũng là qua điện thoại, mẹ nhớ là người đầu tiên mẹ gọi để chia sẻ nỗi buồn là mẹ Yến, rồi mẹ lần lượt nhớ lại tất cả các hình ảnh sau đó….Mẹ cũng nhớ nguyên si hình ảnh khi đưa tang Ông ngoại, Ông Hai lầm lũi và mang một nét buồn thê thảm như cố nuốt nước mắt vào trong và mẹ cảm nhận được một tình thương em bao la mà ông dành cho ông ngoại.
Ông Hai mất, bố đi Quảng Ngãi với bác Ngọc để vào đám tang ông, mẹ cũng muốn đi nhưng bố nói đi xa và trong thời gian ngắn thế mẹ k đủ sức chịu đựng. Bố đi từ trưa hôm qua mà chắc giờ này cũng vừa về đến nơi thôi.
Vĩnh biệt Ông, giữ lại những kỷ niệm về ông, giữ lại hình ảnh ông: một người tầm thước, hơi gầy, da đen, hay lam hay làm và thương con thương cháu. Những năm tuổi già ông hầu như mất khả năng nghe, người giao tiếp duy nhất được với ông là vợ ông nhưng sau ngày mẹ cưới được khoảng một tháng thì bà mất. Bà mất đi ông gần như mất hẳn chỗ dựa vì bà là người duy nhất chăm mà ông không cằn nhằn, bà là người duy nhất chiều theo các sở thích của ông…có lẽ cũng vì vậy mà chỉ sau 2 năm có lẻ tí là ông cũng đi theo bà. Mỗi lần mẹ về Ông thường gọi mẹ là “ bà Luật sư” và nói đây là “ con gà Gô loa. Ông hay bảo bà lấy cái này cái kia cho con Trà nó ăn và mẹ cũng là người duy nhất được ông cho đi vệ sinh ở hố xí tự hoaị...
Chúc ông ra đi thanh thản và bình yên nơi chín suối.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét