Thứ Năm, 6 tháng 3, 2008

Dờ ơ dơ hỏi....


những ngày này đánh dấu 1 năm. 1 năm, mọi cái đã đổi thay và mình nhận ra rằng có những cảm giác mình k tìm lại được. Tình cờ hôm nay khoác lên mình…thì mọi cái như vừa mới hôm qua.

Ra đường lại thấy không khí 8/3 rộn rã lắm rồi. Với mình thì nó bắt đầu từ chiều qua khi được ăn bánh mừng 8/3, phải công nhận là ngon, ngon tuyệt. và khi mình lục tìm một bức điện hoa ưng í để gửi cho chị. Chuẩn bị đi lĩnh tiền và lên kế hoạch cho ngày 8/3-ngày chị em phụ nữ trong công ty được nghỉ còn anh em thì đi làm bình thường, he he. Yến điên k có quà đâu nhé, để 27/03 rồi e khổ 1 thể, hu hu.

Có những niềm vui be bé đến, có những thứ tình cảm mà k thể không xúc động. Một hộp Kim chi tự tay chị lọ mọ làm và mang qua tận cơ quan cho. Từng miếng từng miếng cay xè but lại đem đến cảm giác thích thú. Ai bảo đắng cay là k dễ chịu nào, hi hi
...còn nghĩ nhiều nữa but chả muốn viết.
Có bài thơ năm ngoái đã post, năm nay post lại tặng mọi người...
24h thôi nhé !!!

24h thôi nhé
Ngày ấy sẽ trôi qua
Em cứ ngồi cắm hoa
Em cứ ca cứ hát \/
Anh sẽ lo rửa bát
Anh sẽ lo quét nhà
Anh sẽ lo đi giặt
Em uống gì...anh pha ???

Chợ gần hay chợ xa
Anh lần ra được hết
Món ăn à ??? Anh biết !!! 
Em cứ chờ mà xem...

Em đánh phấn xoa kem
Anh rửa rau vo gạo
Em ung dung đọc báo
Anh lo đảo món xào 
Anh tự làm !! Không sao  !!
Đừng lo gì em nhé  !!!

Tà áo em tuột chỉ
Đưa anh khâu lại giùm :p
Nho anh mua cả chùm
Buồn mồm em cứ nếm 
Bạn trai em mà đến :O
Cứ vô tư chuyện trò 
Anh tắm cho thằng cu
Rồi anh ru nó ngủ
Màn hình bao cầu thủ
Nghe em hét : "Vào rồi !!" 

Hết một ngày em ơi
Hai tư giờ thôi nhé
Một ngày anh làm mẹ
Một ngày em làm chồng
Thật may cho đàn ông :">
Hai tư giờ thôi nhé !! :* :*

Thứ Ba, 26 tháng 2, 2008

Tín hiệu vui


Hôm nay là đúng 1 năm ngày mình đi làm ở đây. Với mình những ngày này thật đáng nhớ
. Vì ít ra mình đã có được những sự đổi thay trong công việc, trong cuộc sống  và đã tiến gần đến những mục tiêu, dự định đặt ra.
Hôm nay sẽ đi xem và mua xe. Thực lòng là mình đã nguội ý định đổi xe thì mẹ và các anh mình đã lại hâm nóng nó lên bằng sự động viên, khích lệ, mình lại thấy có hứng thú để thực hiện. Các anh gần như đã lên kế hoạch và quyết định cho mình. Gần nhau thì nói trực tiếp mà không gần nhau thì điện thoại điều khiển từ xa. Gớm, được cả 2 ông anh, buổi tối đang ngồi uống nước mà gọi không biết bao nhiêu lần. Đúng là không phải lúc nào cũng nói được những lời hoa mỹ, đúng là có những lúc giận nhau đến đau lòng, đúng là có những khoảng lặng vô hình đến rợn người... nhưng các anh luôn là những người yêu thương và chăm lo cho mình nhất. Chẳng cần phải nói nhiều lời.

Năm 2008 mở đầu bằng những tín hiện tốt lành, kế hoạch đề ra thực hiện được 1 phần, 1 chút j đó báo hiệu sự thay đổi trong cv...

Thứ Năm, 3 tháng 1, 2008

Bạn không bao giờ thua cuộc khi yêu cả..


Bạn biết đấy, tình yêu giống như ai đó đang chờ xe bus. Khi xe vừa tới, bạn nhìn lên và tự nói: "Hmm, xe đầy rồi... chẳng còn chỗ, thôi mình đợi chiếc sau vậy".

Thế là bạn bỏ qua chiếc hiện tại, ngồi chờ chiếc thứ hai. Khi chiếc xe thứ hai tới, bạn nhìn lên và lại tự lẩm bẩm: "Xe này sao cũ thế nhỉ, tồi tàn quá!". Và bạn cũng chẳng bước lên xe, ngồi đợi chiếc tiếp theo.

Một lát sau, chiếc xe thứ ba chạy tới. Chiếc xe này không cũ, không có đông khách nhưng bạn vẫn không hài lòng: "Cái xe này không có điều hoà, thôi mình cố đợi chiếc sau".

Một lần nữa, bạn lại bỏ qua chiếc xe hiện tại và ngồi chờ chiếc kế tiếp. Trời thì tối dần, và cũng có vẻ muộn rồi. Bạn tặc lưỡi nhảy đại lên chiếc xe bus tiếp theo, và chẳng mấy chốc bạn phát hiện ra rằng mình chọn nhầm xe mất rồi!

Như vậy, bạn lãng phí thời gian và tiền bạc trong lúc ngồi chờ những gì bạn mong muốn! Thậm chí nếu có một chiếc xe bus có điều hoà chạy tới, chưa chắc chiếc xe bus này đã có thể thoả mãn được tiêu chuẩn của bạn, vì biết đâu điều hoà trên xe quá lạnh thì sao.

Các bạn thân mến, muốn mọi thứ đến với mình như là mình mong ước là một việc sai lầm. Vì vậy, nếu bạn không cảm thấy ngại thì cứ thử nắm lấy một cơ hội xem sao. Giả sử bạn cảm thấy chiếc xe bus không làm cho bạn hài lòng, bạn chỉ việc nhấn chiếc nút đỏ, và xuống ở bến đỗ gần nhất, đơn giản vậy thôi.

Nhưng đừng vội... Tôi chắc rằng có thể bạn đã có được kinh nghiệm này từ trước. Bạn trông thấy một chiếc xe bus chạy tới (tất nhiên là chiếc xe bạn mong muốn), bạn vẫy xe, nhưng bác tài xế lại giả vờ như không trông thấy bạn và bỏ qua bến mà bạn đang chờ. Đơn giản là chiếc xe này không dành cho bạn rồi.

Lời cuối của câu chuyện này là, cảm giác được yêu giống như việc chờ một chiếc xe bus mong ước. Bạn nhảy lên một chiếc xe, tức là chấp nhận cho nó một cơ hội, và mọi việc bây giờ hoàn toàn phụ thuộc vào bản thân bạn. Nếu bạn chưa có một quyết định cụ thể, hãy đi bộ. Đi bộ giống như là việc chưa sẵn sàng yêu vậy. Mặt tốt của nó là bạn vẫn có thể chọn bất cứ chiếc xe bus nào bạn muốn. Những người không muốn chờ đợi thêm nữa thì phải hài lòng với chiếc xe bus mà họ đã chọn.

Vẫn còn một chiếc xe bus mà tôi quên không nói với bạn - chiếc xe mà bạn không hề phải đợi. Chiếc xe này tự nó dừng lại, mời bạn lên xe và cùng bạn thực hiện cuộc hành trình hoàn hảo cho đến cuối đời.

Bạn không bao giờ thua cuộc khi yêu cả.

Bạn chỉ luôn thua cuộc bởi ngập ngừng mà thôi.

Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2007

Háo hức



Nhím yêu, chẳng hiểu sao mà cô Trà (mà Nhím thường gọi là Trà thối í )lại háo hức đến ngày sinh nhật Nhím thế. Cái mà cô tâm đắc nhất là chuẩn bị máy ảnh để ghi lại những khoảnh khắc của tuổi mới cho Nhím. Lát nữa hết giờ cô sẽ ra hoa tươi ở Láng Hạ mua cho Nhím 1 bó hoa thật đẹp, bông hoa đầu tiên trong đời Nhím được nhận nhất định sẽ là 1 bông hoa thật tuyệt với mong muốn tương lai của con sẽ chỉ toàn những nụ cười và những bông hoa viên mãn và trọn vẹn như thế . Mọi người sẽ luôn cố gắng để dành cho con những điều tốt đẹp nhất...Yêu Nhím
P/s: Trên đây là bức ảnh hôm qua cô Trà test thử máy ảnh, ke ke
Còn đây là cô và cô Tít, he he

Image

Thứ Tư, 19 tháng 12, 2007

Ngày của những món quà


Một buổi chiều bị xâm chiếm bởi cái cảm giác nhàn nhạt, tẻ tẻ, vô vị, buồn buồn...Mình cũng chẳng lý giải nổi. Đôi khi có những cái k thể gọi thành tên, càng không thể định hình được...Có thể đó là giải pháp cho những time sau...nhưng dẫu sao mình cũng vẫn thấy vui vì những j mình làm. Hết.
Cảm giác này lập tức bị xua đuổi khi một mình lang thang vào Vinatex. Mất đến hơn 1h đồng hồ chỉ để đắn đo xem mua j cho Nhím. Mình k thấy một bộ váy nào thực sự đẹp...mà Nhím lại đang thiếu áo khoác mỏng có mũ thế là chọn cho Nhím luôn, váy mua sau vậy

Image
Qua nhà sách Tiền Phong mình thấy cái balo này yêu quá mà lại hợp để hàng ngày Nhím xuống bà ngoại nữa, thế là tậu luôn...Thứ 7 về cô sẽ mang về cho Nhím một bó hoa 1 bông thật đẹp


Image
Nhìn thấy cái ví xách tay nhỏ này, biết là nàng Tít sẽ thích mê, mua về gọi là quà Noel, không ngoài dự đoán, chị ta ôm mình, cảm ơn rối rít và đút luôn vào cặp sách để dùng...

Image
Gửi tới chị sự ấm áp và tình yêu thương cho mùa Noel và cho một năm mới! Cầu mong may mắn và bình an sẽ luôn mỉm cười với chị...


Image
Và một chiếc khăn cũng màu nâu cho mẹ để quàng cùng chiếc áo nâu hôm 20/10. Chắc là hợp lắm

Image
Còn cái này là quà Noel và hết học kỳ cho c Thuý lồ. Đang cố gắng để hoàn thành đúng ngày nàng ta thi xong để tung tăng quàng nó đi chơi Noel với MTĐ
. Mình trêu T là: nhìn vào cái đoạn khăn này hứa hẹn một tương lai tốt đẹp ( tương lai của cái khăn í mà)
Image
Năm nay mình đan quá nhiều khăn, vẹo xương sườn và mờ cả mắt, đan 5 cái rồi... thì trời có nguy cơ k rét...K sử dụng được ngày nào thì chán chết.

Hôm qua mình vui lắm í. Cứ mỗi lần mua được cái j cho ai đó mà mình yêu quý mình lại thấy vui đến thế. Vui đến nỗi về nhà chẳng ăn uống j, ngắm nghía mãi rồi nt cho a trai khoe...

Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2007

Toàn quốc đội mũ bảo hiểm

Thực hiện quy định đội mũ bảo hiểm trên mọi tuyến đường, tớ đã sắm thêm 1 em mũ nữa. Em này so với em ở entry: hãy đội mũ bảo hiểm khi tham gia giao thông" lần trước thì đảm bảo chất lượng hơn, thời trang hơn và tiền thì cũng hơn rất nhiều. Vậy là có 2 em mũ, năm nay phải tạm biệt một loạt mũ len rồi. Đành vậy!

Thứ Hai, 10 tháng 12, 2007

Sưu tập ảnh cuối tuần


Đầu tiên là hoàn thành một chiếc khăn tối thứ 6. Nụ cười rạng rỡ trước thành quả của mình, ke ke

Image
Nhìn hơi bị đẹp đấy
. Lúc nào làm cái nữa để...
Image
Cả buổi tối thứ 7 rủ Nhím sang phòng chơi
. Đố biết đâu là bạn Nhím? he he
Image
Nhím tỏ ra rất thích thú với lũ thú bông của cô Trà

Image
Chỉ cho một lúc là biết đâu là chị gà, đâu là chị gấu, đâu là chị chó

Image
Cười rất chi là thích thú

Image
Cười như cô có phải duyên hơn không

Image
Đây này

Image
Doạ ma mà vẫn đẹp, ke ke

Image
Ú, Oà

Image
Lêu lêu lêu lêu

Image