Vấn đề hết sức nan giải: mẹ Nhím 1/6 bắt đầu đi làm mà không tìm được người trông Nhím. Hôm t7 cả nhà đã “họp bàn”:
- Ý kiến bố mẹ Nhím: muốn bà nội ở nhà trông cháu…
- Ý kiến bà nội là: với điều kiện hiện nay bà chưa thể ở nhà trông cháu được. Nếu bố mẹ cháu tìm được người giúp việc thì bà đỡ 500k/ tháng..
- Ý kiến bà Phương: Nếu căng quá thì tạm thời ra nhà bà ở, ở đây có cô Trà, có bà giúp…or thuê một cái nhà ở cạnh bà, hàng ngày đi làm bà sang bà trông cho…
- Ý kiến cô Trà: ý của bà Phương chỉ là giải pháp tình thế, tạm thời.. còn về lâu về dài thì vẫn phải tính, mà lẽ ra cái này phải tính từ lâu rồi mới phải…
Trông Nhím là cả một vấn đề. Chiều qua bố mẹ Nhím đi Hà Nội, cô ở nhà vật lộn với Nhím. Mệt hơn đi làm nhiều, mồ hôi đầm đìa, tay thì mỏi rã rời: Trời thì nóng, đòi bế đi rong suốt, ngủ cũng không đặt được. Đến lúc đói thì khóc ầm ĩ, xót hết cả ruột, pha bột ăn liền k ăn, pha sữa cũng k uống. Sợ quá! mẹ ôm nhiều và k tập cho ăn thức ăn ngoài nên bây giờ quen hơi và k chịu ăn thức ăn ngoài (Đây nhất định là kinh nghiệm xương máu của cô)…
Kết quả là vẫn chưa có giải pháp nào được đưa ra, mọi người có vẻ tạm chấp nhận phương án ra nhà bà Phương, nhất là bà nội. Nhưng sau buổi chiều hôm qua mẹ Nhím có vẻ lại muốn nghỉ ở nhà (cô đoán thế). “.. thế này thì làm sao mẹ đi làm được, cô Trà trông con mà còn vất vả thế thì ai trông được..”. Nhím mà như thế thì cô nói thật, 5 triệu 1 tháng cũng khó có người nhận...Ngày xưa cô trông cô Tít liên miên nhưng cũng không khó khăn thế. Cái kinh nghiệm mà bà nội nói cô đã có cũng không ăn thua với con Nhím ạ. Phải ngoan lên nhé!
Thế mới thấy điều kiện sống và làm việc luôn gắn bó mật thiết với nhau. Lúc còn son rỗi thì chưa thấy vấn đề j, có e bé vào cái là thấy bất cập ngay. Kiểu j thì bố Nhím cũng phải lo việc cho mẹ Nhím ở gần nhà.
Giờ càng thấy trước đây Yến điên phân tích tình huống của mình rất đúng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét