Sau buổi nói chuyện hơn 1h đồng hồ ngày hôm qua thì mình nhận thấy có vô số hàm ý ở trong đó. Thú thực khoảng thời gian này mình không có hứng thú với những j diễn ra hàng ngày. Thể trạng mệt mỏi, tâm lý thay đổi cộng với vô vàn những suy nghĩ lo lắng khác khiến mình bị chi phối hoàn toàn. Chiều qua ăn bữa lẩu rất ngon nhưng mình vẫn không khỏi nghĩ về điều ấy, mình đã muốn chia sẻ, muốn tâm sự nhưng không có cơ hội?
Có lẽ mình đang nghĩ đến 1 sự thay đổi nhưng không phải ngay lúc này mà sẽ là lúc mình thực hiện xong sứ mệnh thiêng liêng? chả biết đến lúc đó sẽ thế nào?
Đêm mất ngủ đêm dài lê thê và bứt dứt khó chịu đến kinh người: một chút buồn, 1 chút tủi, 1 chút lo lắng, 1 chút lạnh, 1 chút nóng…mỗi thứ một chút, một chút thôi cũng đủ hành hạ người ta đến ghê gớm. Sáng nay bụng đói và bị hành xác trên đường 1 trận, giờ thì tai ù đi và tiếng nói không rõ nữa, sao lại mệt mỏi thế này?
Ước mong tình trạng này sớm qua đi!
Ước mong một mái nhà ổn định và có thể làm bất cứ điều j mình muốn!
Ước mong mọi lo lắng sẽ sớm qua!
Ước mong con luôn mạnh khoẻ!
….!