Thứ Tư, 28 tháng 3, 2007

Co^ng Vie^c!

Ui zời ơi! Không mở được mắt ra vì công việc nữa. Công ty đang hoàn thiện các chế độ chính sách theo hướng tiến bộ làm mình cũng chết theo. Cả ngày hầu như chẳng được đứng lên đi đâu cả. Cứ ngồi lỳ một góc mà còn loạn cả lên với đủ thứ giấy tờ. Chỗ này, chỗ kia. Đến sếp còn bảo: chờ anh một tý, anh chưa định thần được đâu vào đâu. Và hỏi mình: có chóng mặt không? E toét cả mắt!
. Đã thế lại còn hết người này người kia gọi nữa chứ.
Quy chế hoạt động Công ty 20 pages.
Quy chế tiền lương và các phụ lục gần 100 Pages.
Được cái an ủi là càng làm thì càng thấy chế độ đãi ngộ với người lao động tốt. Quy định rất rõ ràng và đâu ra đấy. Cứ thế này còn có mục tiêu để mà cố gắng trong công việc. Đi làm còn có cái để mà hướng tới.

Bận rộn cũng tốt nhưng không cả có thời gian mà cám ơn về món quà from ...và bài hát được nghe qua điện thoại đêm qua nữa chứ. Khổ thân, sinh nhật sinh nhẽo (cùng sn với Yến điên) đã không nhận được quà cáp j lại còn phải gửi quà và hát...
. Thôi, để về HN truy lĩnh.Phải công nhận hát hay thích thật. Hôm nay mình định post lời và link bài đó lên blog nhưng thấy buồn nên thôi. Hãy về bên anh, j mà:
" Mây lam chiều còn buồn trong tiễn đưa
Mùa lá rơi biết nói sao cho vừa
Giữa thu vàng từng chiều mưa giăng phố
Ta bồi hồi tìm về lối yêu xưa


....Xin quay về đâỵ.. hãy về với anh..."
Nghe thì hay nhưng cực buồn.

Thôi, chẳng làm việc nữa, tĩnh tâm để mai làm tiếp!

********* H là ngày mai của hôm qua đây ( 17h10' ngày 29/03) - bây giờ mới mở mắt. Ngày hnay cũng là một ngày cật lực lv. Những đồng tiền cuối cùng còn sót lại cũng đã ra đi bất đắc dĩ. Tuần sau mới có lương. Hic...
.
Nghe sếp hỏi: Săp xong chưa bé? mà nhủn hết cả người. Vừa là sức ép công việc ( người đâu mà khéo giục thế, a thừa biết chưa xong but cứ hỏi để mình ý thức được mức độ cần thiết). Vừa làm cho mình thấy... uhm! không biết dùng cái icon nào để diễn tả nữa.

Mai lại tiếp tục 1 ngày kinh hoàng nữa. Về thôi!

Thứ Ba, 27 tháng 3, 2007

Ha^u qua? năng ne^`!:D


Xem nào! Uhm!
:
- Miến gà Hàng Đào;
- Hoa quả dầm + sinh tố vú sữa Hàng Hòm;
- Bánh + kẹo Hào Nam;
- Mực nướng Cát Linh street;
- Trà Bát Bảo ,,;
- Nem chua rán ,, ;
- Ổi,,.
Ui! Chẳng dám viết thêm bất kỳ một câu j nữa, xấu hổ lắm
. Chỉ biết rằng sau buổi tối hôm qua về nhà vẽ ra đủ thứ việc để làm: dọn dẹp sách vở, quần áo, là quần áo, sau đó nấu cháo đt đến gần 2hp.m mà vẫn không hết khó chịu. Cũng may là 1 năm Yến điên chỉ sinh nhật 1 lần.
Nhưng phải công nhận là hôm qua quá vui, mà đã vui thì cái j cũng cảm thấy ngon, cái j cũng cảm thấy đẹp, mọi khó khăn; thiệt hại đều thấy bình thường…và mặc dù ngủ ít nhưng hôm nay vẫn không thấy mệt mỏi j cả. Vẫn hào hứng và đầy sức sống, đang làm việc rất hăng đây.

Hôm nay mới là sinh nhật Yến điên nhưng tao chúc nhiều lắm rồi, chúc đúng vào 00h:00’ mới máu chứ. Mà có lẽ chẳng cần nói j thì cũng đủ hiểu rằng: bất kỳ ở đâu? Làm j? buồn, vui, sướng, khổ…tao đều mong những điều tốt đẹp nhất đến cho mày - Con điên ạ!
Chiều nay Yoga bình thường nhé! Chịu khó tập tành để giảm béo đi nhé! Sau sinh nhật lại điều chỉnh chế độ ăn uống đi. Gớm! may mà a Tùng a í…ke ke!

Thứ Bảy, 24 tháng 3, 2007

LE^~ GIAI? HA.!

7h ngày hôm nay 6/2 năm Đinh Hợi tức 24 tháng 03 năm 2007 lễ Giải Hạ sẽ chính thức được tiến hành. Ngôi nhà cấp 4 gắn với rất rất nhiều KỶ NIỆM sẽ vĩnh viễn không còn nữa. Thay vào đó là một ngôi nhà rất hoành tráng mà Cậu đã cho nó xem qua bản thiết kế vài chục pages.
Một cách vô thức, qua câu chuyện của Bà, của Mẹ, của Cậu…nó biết rằng ngôi nhà này được làm từ năm 1971. Ông ngoại là người vất vả nhất: Ông vác đất từ ao này qua ao kia để mang về nhà…cũng từ những câu chuyện ấy, nó biết Ông sinh bệnh từ đó và đến năm 1973 thì Ông ra đi mãi mãi. Với nó, Ông chỉ là một hình mẫu trong tưởng tượng và những nét tính cách vô cùng mẫu mực mà nó được nghe kể lại… Bên cạnh đó, Mẹ; Cậu; Dì cũng là những nhân vật vô cùng vất vả để làm lên ngôi nhà này.
Tuổi thơ của nó gắn liền với những KỶ NIỆM êm đềm nơi đây. Nó thuộc từng viên "gạch" và từng vết nứt của những viên "gạch" trên nền nhà. Nó đếm được từng viên ngói trên trần nhà: hồi còn nhỏ suốt ngày nó bò trên đó để hái sấu, hái hồng và quét lá... Nó chứng kiến từng thay đổi nhỏ nhất qua mỗi lần sửa nhà. Nó thuộc độ cao của ngôi nhà một cách chính xác vì từ khi còn nhỏ nó đã buộc chổi để quét mạng nhện…Nó không thể quên được những đêm ôn thi dài, nó có một tật rất kỳ lạ là thích đi bắt muỗi, nó thuộc từng vết giết muỗi trên tường và sau mỗi lần như thế Bà lại nói: “còn Ông mày thì mày cứ no đòn vì giết muỗi bẩn tường…”. Nó nhớ và thuộc lòng đặc điểm của từng cái chấn song cửa sổ: nơi Cậu buộc một đầu võng để ru anh em nó từ khi mới lọt lòng; nơi nó đã từng hì hụi làm từng quả cầu nhỏ, xâu lại và buộc lên để trang trí… Nó nhớ từng góc trên tường: nơi nó đã từng vẽ rất nhiều tranh và dán lên đó…Nhớ quá đi chứ vì nó đã từng đón 23 cái Tết ở đây. Đến tháng 10 năm 2004, cả nhà nó mới chuyển lên nhà mới. Tuy thế, đây vẫn là nơi cuối mỗi tuần nó đều đậu xe và vào đầu tiên mỗi khi về Như Quỳnh, vẫn là nơi tổ chức những bữa cơm sum họp của đại gia đình, vẫn là nơi có Bà; có Mẹ… Ngay từ khi chuẩn bị tinh thần để đón nhận sự thay đổi này, nó đã nói: “ có quá nhiều kỷ niệm ở đây, cháu đảm bảo đến khi đập đi; cháu sẽ phải rơi nước mắt..”
Nó rất thương Bà vì biết Bà sẽ hụt hẫng lắm. Ngôi nhà gắn với cả cuộc đời làm dâu của Bà: nơi chứng kiến những phút giây hạnh phúc vô bờ cũng như những đau đớn khôn cùng của Bà. Nơi 6 lần Bà vượt cạn. Nơi 3 lần Bà khóc hết nước mắt cho những người con xấu số ra đi… Nơi Bà như mất nửa con người khi chăm nom Ông ốm, chứng kiến cảnh Ông nhắm mắt và lo hậu sự cho Ông. Nơi Bà thờ cúng tổ tiên, thờ chồng, thờ con… Nơi Bà chứng kiến từng vui buồn; đổi thay của 3 người con còn lại. Nơi Bà chăm sóc 3 ae nó từ khi còn ẵm ngửa. Nơi Bà được hưởng những ngày thanh bình; yên ả khi chứng kiến sự thành đạt của từng người con, từng đứa cháu…Nó biết rằng Bà sẽ phải trải qua một khoảng thời gian nặng nề như thế nào khi đập nhà. Chiều qua, qua cuộc đt với chị Dâu, nó đã biết Bà bần thần, đờ đẫn và lo lắng từ mấy hôm nay…Lại cộng thêm tâm lý Bà không muốn xây nhà mới vì Bà bảo: xây nhà kiểu j cũng gặp hạn và có thể là Bà sẽ chết…L Bà đừng nghĩ vậy. Tội nghiệp!
Hôm nay nó không về được đúng giờ, nó sẽ không chứng kiến cảnh đập những nhát đầu tiên. Tuy vậy, nghĩ tích cực một chút thì thấy đây cũng là một điều đáng vui vẻ, là xu hướng của sự phát triển. Xây nhà là chuyện lớn của cả đời người. Cuối cùng thì Cậu cũng thêm 1 lần làm được điều này mà lại trên chính quê hương:). Nó rất mong mọi việc suôn sẻ để Cậu xây xong nhà có thể đón Bà lên được vài năm cuối đời ở nơi khang trang, trong điều kiện tốt và đầy đủ nhất. Để đến khi nhắm mắt xuôi tay thì Bà và con cháu cũng cảm thấy yên lòng. Cậu cũng nói: xây nhà xong, lúc đó đứa nào cưới thì tha hồ sân nhà rộng rãi. Uhm! Năm nay chắc nhà mình chưa có đám cưới đâu Cậu ạ. Mà cũng chưa biết chừng!:)
Chia tay nhé ngôi nhà thân yêu: nhỏ bé thôi, cũ kỹ thôi… nhưng chứa cả một MIỀN KỶ NIỆM. Có lẽ suốt cuộc đời này, dù có trải qua bao nhiêu nơi nữa, nó cũng sẽ không bao giờ có thể quên. Cùng chờ đón một công trình, một tác phẩm mới của Cậu. Sẽ rất đẹp nhưng có một điều chắc chắn là khi hoàn thành mọi chuyện sẽ khác?!

Thứ Sáu, 9 tháng 3, 2007

"24 gio*` tho^i nhe'!


24 GIỜ THÔI NHÉ!


24 giờ thôi nhé!
Ngày ấy sẽ trôi qua.
Em cứ ngồi cắm hoa,
Em cứ ca, cứ hát.
Anh sẽ lo rửa bát,
Anh sẽ lo quét nhà.
Anh sẽ lo đi giặt.
Em uống gì anh pha.
Chợ gần hay chợ xa
Anh tìm ra được hết.
Em cứ chờ mà xem.
Em đánh phấn xoa kem
Anh rửa rau, vo gạo.
Em ung dung đọc báo,
Anh lo đảo món xào,
Anh tự làm không sao,
Đừng lo gì em nhé!
Tà áo em tuột chỉ
Đưa anh khâu lại giùm.
Nho anh mua cả chùm
Buồn mồm em cứ nếm.
Bạn trai em mà đến,
Cứ vô tư chuyện trò.
Anh tắm cho thằng cu,
Rồi anh ru nó ngủ.
Màn hình bao cầu thủ,
Nghe em hét "Vào rồi!"
Hết một ngày em ơi!
24 giờ thôi nhé!
Một ngày anh làm vợ,
Một ngày em làm chồng.
Mong cho cánh đàn ông
24 giờ thôi nhé!
****
Đây là bài thơ được đọc trong buổi liên hoan gặp mặt hôm qua. Post ngay để tặng mọi người, gọi là " hậu 8/3". Uhm, nói thế nào nhỉ? Phải nói buổi hôm qua rất vui, mình chưa bao giờ chứng kiến 1 tập thể vui như thế. Tổng cộng có khoảng 100 người, cả Chứng khoán, Ngân hàng, BQLDAHP nữa. Đặc biệt toàn các chú lãnh đạo hát và đọc thơ là chính. Sao lại có những người toàn diện như thế nhỉ? Vừa lãnh đạo tốt, vừa đức độ, thân thiện và lại hát rất hay...Hoa, hoa hôm qua mới đẹp làm sao! Trên bàn mình đang có một bó hoa Ly của Chứng khoán tặng. Ui ! Thơm quá là thơm!

Thứ Hai, 5 tháng 3, 2007

3 ngày lương


Hôm nay Như Trà được lĩnh lương, vừa đi lĩnh về! Lương 3 ngày làm việc đầu tiên của tháng 2 ở Công ty. Tổng cộng số tiền được lĩnh là 234.500Việt Nam đồng ( mức lương thử việc). Vì là thử việc nên chưa có ăn trưa hay phụ cấp j cả. Cứ tủm tỉm cười một mình! Buồn cười lắm í, lương j mà ít tẹo
. Không phải lần đầu tiên được lĩnh lương mà sao cứ thấy trộn rộn sao í, một cảm xúc j đó rất đáng quí mặc dù số tiền rất nhỏ. Y như cái cảm giác của tháng 7 năm 2004 khi lĩnh những đồng lương đầu tiên. Hay thật! Chỉ tiếc là lần này số tiền quá ít để có thể mua cho mỗi người 1 món quà
Đấy nhé! tiêu thế nào cho đủ 30 ngày nhé. Đúng ngày này tháng sau mới lại có lương đấy. Phải "lập" kế hoạch chi tiêu đi không thì đói nhăn răng ra đấy. Ke ke! Ai có thương tôi thì nuôi tôi vớiNếu không chuyển CQ thì cứ 10 ngày lại có 1 khoản, không bao giờ rơi vào tình trạng hết xiền. Uh! nhưng mà phải tà tà chớ, qua tháng đầu tiên là lại ổn thôi. Khi ổn rồi thì sẽ lại trên mức ổn và cứ thế cứ thế.... Cố lên Như Trà!