Thứ Tư, 22 tháng 7, 2015

Tèn tén ten mẹ em lại viết.

Càng ngày bệnh lười viết càng nặng và càng khó chữa. Có bao nhiêu chuyện hay ho của mấy đứa, bao nhiêu tiến bộ muốn note lại mà mẹ cứ lười chảy thây ra. Động đến viết là ngại, chỉ ăn chơi với ngó nghiêng là tài. Cơ mà dạo này mấy đứa yêu lắm nên mẹ không thể không viết.







Về tình hình sức khỏe, trộm vía tỉ lần kể từ entry trước mẹ viết về việc uống diếp cá thì 2 đứa thi thoảng khục khặc ho mẹ lại tương bài thuốc này và vài ngày là lại ô kê, mũi dãi dạo này cũng đỡ hơn rồi. Ăn uống, chơi bời học hành đều ngoan cả. Bắt đầu dần đạt thành tích đi học đều giống chị Bông hồi xưa. Mà vui cái là mẹ nuôi mấy đứa, đứa nào cũng thích thú với việc học hành. Một ngày của 2 đứa bắt đầu từ 6h hơn. Ngủ dậy, ăn qua chút ngũ cốc là nháo nhác đòi lên đường, vừa đi vừa cười đùa sung sướng. Đến lớp phấn khởi chào cô. Cô nào đã từng ở lớp 2 đứa đều phản hổi với mẹ, nào là: con nhà em thì khỏi phải nói rồi, không chê  vào đâu được; nào là: ngoan lắm chị ạ, kể ra ở lớp bạn nào cũng ngoan như thế thì tốt; nào là: hôm nào đến lớp cũng như lâu lắm không được đi học ấy chị ạ…rồi thì: có mỗi 2 bạn này là ngoan, chơi ngoan cả ngày k khóc lóc, ăn thì khỏe ( chém miệng chứ cô giáo đúng là hem có kỹ năng sư phạm nên mới nói dư thế này)...Ngày nào mẹ cũng ngó camera, cũng nhìn thấy 2 đứa nên hôm nào mà không có camera là khó chịu lắm ấy.








Trộm vía tỷ lần là nuôi 2 đứa lần này mẹ không phải xì chét vụ ăn uống, ngược lại hản với chị Bông ấy. Và có lẽ cũng vì nuôi con lần 2 rồi nên mẹ cũng không quá cầu kỳ vụ ăn uống về số lượng.
Gần 20 tháng, 2 đứa nói khá sõi…thật là thì mẹ cũng nghĩ là bình thường nhưng tại nhiều người nhận xét với mẹ thế. Mà đúng là khi biết nói rồi thì sẽ nói nhiều hơn theo từng ngày. BÀi hát nào cũng thuộc, tuy chưa hát được ra cả bài nhưng mà rất thuộc, biết gọi tên tất cả mọi người trong nhà….Dạo này cũng làm chân sai vặt đắc lực của mẹ như lấy đồ này, lấy đồ kia…Thậm chí mẹ sai là quay cái quạt vào cho mẹ mà chị Love cũng dùng hay tay và cong mông lên quay đúng hướng mẹ yêu cầu ( hành động này mẹ thấy hơi ngạc nhiên). Sáng sang mẹ thay dép đi làm thì tự động cất dép ở nhà cho mẹ.






Điểm trừ là dạo này vẫn hay oánh nhau. Chị Love thì hơi ích kỷ, lúc nào cũng muốn độc quyền mẹ…thành ra toàn châm ngòi cho những cuộc đánh nhau và nước mắt. Mẹ đang nghĩ cách làm thế nào để 2 chị em yêu mẹ trong hòa bình, không ích kỷ. Chị Love cũng hay giằng đồ chơi của em nữa, lắm lúc chứng kiến mẹ thấy e R ghê thế. Hôm qua lúc bị giằng em í đập một phát cái trống vào mặt chị. Nhìn rõ là thương. Nhưng phần lớn mẹ cảm nhận là em í nhường chị. Chứ mẹ theo dõi thấy ở lớp em không phải tay vừa. Cô giáo bảo nghịch, bắt nạt và đánh các bạn là chuyện thường. Viết như thế này lại hình dung đến cái mặt 2 đứa mẹ thấy yêu lắm. Nhìn chung là mỗi một giây phút nghĩ về 2 đứa mẹ đều mong đến lúc về gặp và ôm 2 đứa. Mẹ thích lắm những buổi tối mẹ nằm dài, 2 đứa bé mỗi đứa 1 bên tay, mẹ trêu chúng nó cười khanh khách, đứa lớn thì le ve bên ngoài chứng kiến.

Chị Love này bám mẹ như sam ấy. Lúc nào cũng " mẹ ơi, mẹ Trà ơi.." Nhất là đi đâu thì chị ấy không rời nửa bước. Gần chục ngày nay chị ấy đã nói không với bỉm rồi đấy. Tiết kiệm cho mẹ một khoản:). Ảnh này chính là ảnh mà lẽo đẽo thèo đòi mẹ bế, vừa khóc vừa: mẹ ơi!




Cái anh chàng Rich này, anh í được các cô trong trường yêu lắm. Nhiều hôm mẹ đến đón chả thấy anh ta đâu. Hóa ra các cô bế đi tận đâu đâu í ( cô mà mẹ cũng chẳng biết ở lớp nào). Cô chủ nhiệm của anh ta thì bảo: anh này ai bế cũng được, có kẹo có bánh là anh ta đi...chứ anh ta chả thích gì phiếu bé ngoan đâu.





Đi học thì amatơ lắm, các bạn ngồi một kiểu dưng mà anh ta thì cứ gác hết cả chân lên ghế như kễnh con thế này này.




Chị Bông dạo này cũng thêm nhiều tiến bộ. Ở nhà mấy tháng hè, chị ấy biết quét sân, quét nhà…mà chị ấy quét như người lớn quét chứ k phải kiểu 1 lưỡi đến tai 2 lưỡi đến gáy đâu. Bác Ngọc cũng phải khen khoản chị ấy quét sân. Không biết sau này lớn thì thế nào chứ mẹ nhận thấy chị ấy thích được làm việc. Lúc nào chị ấy cũng nói con thích làm việc này việc kia, giờ buổi tối còn lên giặt quần áo với bố. Tuy nhiên có nhiều cái mẹ vẫn thấy không hài long về chị ấy lắm…không hiểu do mẹ khắt khe hay sao (cái này cô Nga nói). Cô đi chơi với Bông và cứ khen Bông ngoan rồi dẫn chứng, so sánh cụ thể…rồi còn kể chú Quý em cô ấy khó tính lắm mà cũng khen B ngoan. Hay bác Thủy cũng suốt ngày nói với mẹ rồi còn khoe với mọi người, con ấy nó ngoan mà tình cảm, biết quan tâm đến người khác: đến nhà bác chơi thấy bác làm việc biết vào bảo để con bóc tỏi cho, lúc ăn cơm bác quạt tay vì mất điện cũng biết bảo bác ăn đi sao bác cứ đứng quạt mãi thế…








Đầu tháng vừa rồi cả nhà mình đi Đại Lải resort với công ty mẹ. Lâu lắm rồi, cả nhà mới lại có chuyến đi chơi như thế. Chị Bông thích ra mặt, mong chờ từ trước cả tháng, còn 2 đứa thì chưa biết mong chờ nhưng mà lúc tới nơi thì cũng thích thú lắm, lúc nào cũng sở lượn, cứ về đến cửa phòng là khóc vì không muốn về. Toàn bộ ảnh trên là ảnh của vụ đi chơi này đấy. Thấy mấy đứa thích đi chơi nên Bố bảo khi nào mà kiếm được vụ gì bố lại cho đi chơi. Mẹ chả mong mỏi gì nhiều lắm, chỉ mong 3 đứa luôn khỏe ngoan, nhà mình may mắn thuận lợi và an yên.




Thứ Ba, 16 tháng 6, 2015

Lâu lâu lại viết.



Sau đợt ốm mà mẹ đã kể ở entry trước thì trộm vía 2 em khá ổn. Đi học ngoan, ăn tốt, chơi ngoan. Mẹ cảm giác đó là những ngày 2 đứa ăn bù lại ấy. Buổi chiều đi học về 2 đứa liên tục đòi ăn,uống. Từ 6h đến 9h đi ngủ mà 2 đứa phải ăn uống tới 7 lần í.




 Đến 24/5, cả 2 đứa lại ho, mẹ lại cho ra nhà ông Thắng khám và uống thuốc, nghỉ 1 tuần lại phải uống lại thuốc vì lần uống trước chưa dứt hẳn. Rùi vừa nghỉ đợt thuốc 1 thì cả 2 đi ngoài, đi sang cả đợt uống thuốc lần 2. Đến khổ. Lần nào đi ngoài cũng phải mất 1 tuần mới ổn. Mẹ cứ kiên trì với men tiêu hóa, hidrasex và cháo chuối xanh thôi, Hàng ngày vẫn gửi cô oleson pha sẵn. Thật ra thì 2 đứa chỉ đi ngoài 1,2 ngày đầu thôi, còn những ngày sau thì đỡ hơn. Ngày 10/6 dừng thuốc kháng sinh thì 1, 2 ngày sau em R lại ho, ho rất nhiều í, mẹ nghe sốt hết cả ruột. Có lẽ tại nằm điều hòa, rồi ở lớp nóng lạnh, mồ hôi...Lần này mẹ cảm thấy không thể cứ kháng sinh liên tục được. Mẹ nhận thấy phải dừng ngay khi có thể. Mẹ lại quay lại với bài thuốc đã rất hiệu quả với 2 đứa từ hồi bé là nước vo gạo và rau diếp cá. Trộm vía mẹ bắt đầu cho uống từ chiều tối t7 mà đến chiều t2 về là em R đã đỡ hẳn, và đến hôm qua là thứ 3 thì hầu như không còn ho nữa...Mẹ lại tự trách là sao cái đợt ốm nhiều lần trước mẹ lại không hề nghĩ tới bài thuốc này...Nhưng rồi mẹ nghĩ là những lần trước toàn sốt rồi nên mẹ toàn phải nghĩ đến bác sỹ thôi. Từ nay trở đi mẹ con mình lại cùng kiên trì với cách chữa bệnh không dùng kháng sinh mà mẹ đã cày và in thành sách "gối đầu giường" nhé.







Không kể ốm đau nữa, mục đích chỉ để sau này 2 đứa biết mình đã lớn lên như nào thôi. Mẹ kể  về những tiến bộ, những chuyện vui vẻ. Thời gian vụt nhanh kể từ khi 2 đứa đi học và cũng là những ngày mẹ con cùng trải qua những trận ốm. Dẫu vậy mẹ vẫn cảm thấy bình thường, miễn là 2 đứa vẫn chịu ăn, chịu chơi. Thấm thoát chúng mình cũng đã được già tuổi rưỡi rồi. Lắm lúc mẹ cứ nghĩ chắc cái ngày chúng mình sung sướng sẽ không còn xa nữa vì mẹ thấy bao nhiu khó khăn mà mình đều vượt qua mà vẫn cảm thấy nhanh thế kia mà.

Có lẽ vì nuôi con lần thứ 2 rồi nên mẹ không quan tâm đến cân nặng của 2 đứa nữa. Hình như từ ngày đi học đến giờ 2 đứa vẫn cứ trên dưới 10kg. 

Chị Love rất ra dáng và đâu ra đấy. Mẹ note luôn lại sau cho chị đọc

"Dạo này mẹ bị cuồng cái mặt này. Mặt cái đứa suốt ngày réo rắt mẹ ơi, mẹ Trà ơi hay đổi tông thì lại Trà ơi. Cái mặt lúc nào cũng cười tươi hết cỡ. Bé tí teo nhưng thể hiện cá tính rất rõ ràng. Cái gì của mình mới dùng và k cho người khác dùng. Ngồi xe phải ngồi đúng bên của mình (tự mặc định đấy là bên của mình) và dù nắng dù không cũng phải gạt mái che xuống thì mới chịu an tọa. Cái mặt buổi sáng luôn là người thức dậy đầu tiên và gọi R ơi, Bông ơi, mẹ ơi. Nếu chuông báo thức kêu mà mẹ k biết thì cái mặt ấy sẽ gọi: mẹ ơi và chỉ vào đt. Cái mặt rất biết nghe lời sau khi đc giải thích. Ví dụ bám mẹ lắm nhưng mẹ nói con ra nằm cạnh Bông để mẹ đi chợ mua.... thế là cun cút ra và k quên bonus thêm nụ cười. Hay khi đòi ăn cái gì k đúng giờ mẹ giảng giải là vui vẻ chấp nhận. Cái mặt biết gọn gàng ngăn nắp. Mỗi lần ăn xong ở lớp, cái mặt ấy tự biết giúp cô thu ghế cất đi. Ở nhà, nếu mẹ sai cất cái thìa thì biết cất vào cốc rồi đậy nắp lại. Dạo này mẹ sai cái mặt ấy đc khá nhiều việc khác nữa... thế nên là cứ yêu yêu cái mặt này ghê"







Em Rich thì mẹ cũng có thể sai em í được 1 số việc. Nhưng có lẽ vì là em út nên em í lằng nhằng hơn. Dạo này cũng ghê gớm cục cằn lắm. Chị Love dần dần là biết sợ em í rồi. Ở lớp thì em í lênh nghênh nghịch hết trò nọ đến trò kia... Thật đúng là không phải tay vừa. 
Đợt này 2 chị em cùng nói được rõ khá nhiều câu từ. Em Rich bình thường ít nói hơn chị Love. Em ấy hay gọi nhất là mẹ ơi, ba ơi, bà ơi...thế nhưng mà hát thì rõ hay " mẹ ơi tại sao...". 2 chị em cũng biết gọi mẹ mỗi khi buồn tè, buồn ị. Em R nhiều lúc cũng đáng yêu dã man. Có lúc mẹ đang mải đt, em í lại gần mẹ rồi lấy 2 tay ôm má mẹ lại và bảo mẹ ơi tè, tè ( thật ra là buồn ị lắm rồi) thế mà mẹ bảo chờ chị Bông đi lấy bô cũng vẫn chờ được 1 lúc lâu lâu.





Về chuyện ăn uống thì lúc nào mẹ cũng vẫn khen cái nết ăn của 2 em. Trộm vía từ khá lâu rồi 2 đứa đã biết ăn hoa quả miếng, bún miến mì...( trước 17th). Giờ thì rất thích ra ăn cơm cùng cả nhà. Chị Love cứ thấy ở ngoài lạch cạch bát đũa là đến gọi: mẹ, bế, cơm...

Dạo này oánh nhau cũng ác liệt, chiêu trò ưa thích là cắn sứt tay sứt chân nhau. Mà hơi tí thì mách nhau. Cu em cứ: mẹ ơi, đấy, kìa kìa...nghe rõ buồn cười mà rõ yêu í.

Đầu tháng vừa rồi chị Bông tròn 6 tuổi. Một sinh nhật bên các anh các chị nhẹ nhàng mà chị ấy cứ vui suốt thôi. Lớn rồi, biết mong chờ ngày sinh nhật. 








Trước đó thì mẹ cũng đã gặp cô hiệu trưởng trường cấp 1 để xin cho chị ấy vào lớp cô Sứ, cô mà chị đang theo học chữ. Đợt này nghỉ hè ở trường Mầm non rồi, hàng ngày chị ấy ở nhà viết 3 trang giấy, chơi với các anh, các chị và giúp mẹ 1 số việc lặt vặt. Vẫn háo hức với việc đi học 1 tuần 2 buổi. Chị ấy được cô giáo khen là viết nhanh và đẹp nên lại càng hứng thú. 
Mẹ mong 3 chị em luôn khỏe mạnh và ngoan ngoãn.


Chủ Nhật, 3 tháng 5, 2015

Tổng kết giai đoạn ngắn và nhiều biến động

Mẹ không muốn viết về cái sự ốm của 2 đứa lắm nhưng mẹ note lại để có kinh nghiệm xử lý cho những lần sau. Đúng là 2 tháng vừa qua ( từ tết ra và kể từ ngày 2 đứa đi học) thì 2 đứa cứ ốm lien mien. Thật ra cũng chỉ là ho hắng thôi nhưng mà cứ lây dây như thế cũng khiến mẹ sốt ruột. Nếu từ bé khá ổn thì vừa rồi 2 đứa như ốm hết cho cả hồi bé ấy. Không biết bao nhiêu là kháng sinh vào người.  Chị Love 5 đợt uống, E R thì 4 đợt. Vẫn uống thuốc mà vẫn sốt, vẫn ho nên mẹ cho cả 2 chị em ra Xanh Phôn khám, kết quả là viêm phổi và bác sỹ chỉ định nhập viện. Bố bảo cho 2 em về BV Phố nối gần nhà bà ngoại cho tiện. Điều trị 7 ngày, 2 em được ra viện, ra được 2 ngày thì đều sốt và đi ngoài, 3 ngày sau thì c Love phải nhập viện lại do viêm phổi lại. Em Rich thì 7 ngày sau khi ra viện lại sốt. Mẹ lại đưa em vào viện ấy khám và chụp lại phổi thì bác sỹ ở đó kết luận là viêm phế quản và viêm A, chỉ định nhập viện nhưng lần này mẹ không nhập. Chiều về nhà mẹ đưa em ra nhà Ông Thắng – Viện NHi TW để khám. Phải nói em rất giỏi, từ chiều hôm trước e đã sốt 39 độ, hết hạ sốt rồi lại sốt. Ấy vậy mà em lên xe bus đi khám em hát ê a cả đi lẫn về. 2 mẹ con mình đi mất gần 5 tiếng đồng hồ, Ông Thắng cho thuốc về uống, trộm vía mẹ có thấy em đỡ. Phần chị Love, sau khi được ra viện (1/5), bác sỹ kê uống thêm 5 ngày thuốc nữa. Mẹ rất hy vọng sau lần này 2 em sẽ ổn.

Trộm vía tỷ lần là 2 em ốm những vẫn chịu ăn, chịu chơi và không quấy bố mẹ. Đợt nằm viện thứ 2 của chị Love thì mẹ chỉ vào với chị được từ trưa đến chiều tối, còn lại em ở với bố. Chả hiểu sao bình thường chị ấy bám mẹ như thế mà từ hôm sốt chị ấy lại chỉ bám bố. 2 bố con ở với nhau gần 1 tuần cũng thắm thiết ra phết. Mỗi lần mẹ vào thay ca lại có các bà, các bác, các cô khen với mẹ, nào là bố nó đảm đang, chăm con khéo mà nhanh nhẹn lắm, nào là giờ kiếm đâu ra người như thế nữa…
Có lẽ ốm để lớn vì mẹ thấy 2 em cũng thêm nhiều tiền bộ lắm. Các em nói được nhiều hơn, biết hơn. Em Rich mới được mẹ nhờ bác Kim húi cua để giải đen và trông cho rắn giỏi.


Mẹ đặc biệt nhận thấy Love là cô bé cá tính và tự giác cao khi chị ấy ăn ra ăn, chơi ra chơi, uống thuốc ra uống thuốc. Chị ấy có thể ngồi khí dung cả nửa tiếng đồng hồ trong khi chị Bông và em Rich nô đùa ầm ĩ trước mặt. Nếu ngó ngoáy tý chỉ cần bố mẹ nhắc nhở là lại đâu vào đấy.

Có những thứ đồ, nếu không thích hoặc không phải của chị ấy thì chị ấy nhất định không dùng. Biết nghe lời mẹ, biết làm một số việc mẹ sai như lấy cái này, cất cái kia hoặc đi vứt rác…Biết mách mẹ nếu em Rich hư…Đặc biệt còn biết gọi bố mẹ hoặc tự tụt quần ra ngồi bô khi buồn tè hoặc ị. Chị ấy cứ cười cả ngày dù ốm. Phạm lỗi gì mẹ mắng ra chạy lại ồm trầm lấy mẹ. Còn nữa, mấy hôm nay chị ấy ăn cơm rất tốt, ăn nhanh, nhai kỹ được khoảng nửa bát con cơm í. Bác Ngọc bảo: thế này thì cần gì ăn cháo nữa, nó ăn cơm như thật ấy. Giờ chị ấy cũng có thể nói 3 từ “ thơm mẹ cái”, Yêu mẹ lắm…và nói được rất nhiều từ 1, từ 2…Ở bệnh viện ai cũng khen chị ấy. Trộm vía chị ấy cứ ngoan và khỏe thế này làm gương cho em R.



Về phần chị Bông cũng có nhiều cái để mẹ note lại. Chị ấy đã bắt đầu làm quen với sự nghiệp học hành từ đầu tháng 5 này. Chị ấy thích đi học lắm lắm, mong từng ngày để đến ngày đi học. hào  hứng kể về việc học. Hôm qua được bố mua cho bàn học thì chị ấy sung sướng ra mặt và tự nói “ mong mãi cũng đến lúc có được bàn học”. Điểm của bài viết đầu tiên là điểm 7. Mong rằng lực học sau này của chị ấy cứ từ 7 trở lên là ổn.


Dạo này chị Bông cũng bắt đầu tự tắm. Ban đầu mẹ hướng dẫn và giám sát một vài buổi. Giờ cứ đến giờ là chị ấy tự đi tắm. Cũng từ lâu rồi chị ấy đi vệ sinh xong cũng tự biết rửa. Việc có em cũng khiến chị ấy trưởng thành hơn. Ngoài những lúc trêu em thì mẹ thấy chị ấy dỗ em khá là khéo, hát ru em ngủ, ôm ấp vỗ về em. Thời gian thấm thoắt, tròn tháng nữa là chị ấy tròn 6 tuổi. Mong chị ấy lúc nào cũng giữ được nhiệt huyết với học hành và luôn chân cứng đá mềm. Trộm vía chứ từ lâu rồi chị ấy cứ ho hắng g
khục khặc 1,2 ngày rồi lại tự khỏi. Đợt vừa rồi mẹ và các em ốm liểng xiểng như thế nhưng trộm vía chị ấy vẫn ngon lành.